Không thể nói 'tôi xấu vì cha tôi xấu'
"Nhìn vào mặt tiêu cực của thế hệ đi trước để lý
giải cho việc không hành động là... phản động. Không thể nhìn vào mặt
tiêu cực để lý giải 'tôi xấu vì cha tôi xấu'" - ông Nguyễn Trần Bạt.
VỀ HAI “CÁI ẤY” VÀ “CHUYỆN ẤY” TRONG CA DAO, TỤC NGỮ
MAI THỰC THÁI DOÃN CHẤT
Faxuca: Mạc Thực Thái Doãn Chất là giáo viên văn, hưu trí ở huyện Diễn Châu, Nghệ An. Ông là hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam, hội viên Hội VHNT Nghệ An. Ông viết nhiều thể loại và khá nổi tiếng với dòng thơ châm biếm. Tuy nhiên, ông cũng là người nghiên cứu về văn hóa dân gian, với cái nhìn rất tươi tắn, sâu sắc về nhiều vấn đề tưởng rất đời thường. Ông có gửi đến Chuyên san Khoa học Xã hội & Nhân văn Nghệ An (Thuộc Sở KH&CN Nghệ An) bài viết này. Xét thấy nếu đăng ở Chuyên san KHXH&NVNA e chưa thật thích hợp, chúng tôi đã đề nghị ông cho đăng lên blog Tạp hóa Faxuca. Được ông đồng tình, Tạp hóa Faxuca xin giới thiệu bài viết rất đặc sắc, nhưng cũng đầy “tế nhị” này với bạn đọc.
Faxuca: Mạc Thực Thái Doãn Chất là giáo viên văn, hưu trí ở huyện Diễn Châu, Nghệ An. Ông là hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam, hội viên Hội VHNT Nghệ An. Ông viết nhiều thể loại và khá nổi tiếng với dòng thơ châm biếm. Tuy nhiên, ông cũng là người nghiên cứu về văn hóa dân gian, với cái nhìn rất tươi tắn, sâu sắc về nhiều vấn đề tưởng rất đời thường. Ông có gửi đến Chuyên san Khoa học Xã hội & Nhân văn Nghệ An (Thuộc Sở KH&CN Nghệ An) bài viết này. Xét thấy nếu đăng ở Chuyên san KHXH&NVNA e chưa thật thích hợp, chúng tôi đã đề nghị ông cho đăng lên blog Tạp hóa Faxuca. Được ông đồng tình, Tạp hóa Faxuca xin giới thiệu bài viết rất đặc sắc, nhưng cũng đầy “tế nhị” này với bạn đọc.
Tâm Sự Tuổi Già
Tác giả: Chu Dung Cơ – Thanh Dũng dịch
Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh, nhưng chỉ có hiểu cuộc đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày, mất một ngày. Qua một ngày, vui một ngày. Vui một ngày lãi một ngày…
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.
Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh, nhưng chỉ có hiểu cuộc đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày, mất một ngày. Qua một ngày, vui một ngày. Vui một ngày lãi một ngày…
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.
“Nhóm lợi ích” có 'đạo diễn' tin đồn tỉ USD!?
(Petrotimes) - Chứng khoán sụt giảm, vốn hoá thị
trường “bốc hơi” 1,6 tỉ USD nhưng cũng lại có hơn 250 triệu cổ phiếu
được giao dịch sau khi tin đồn Chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng TMCP
Đầu tư và Phát triển Việt Nam Trần Bắc Hà bị bắt.
Người Việt đang tự đầu độc nhau
“Chúng ta là những gì chúng ta ăn (We are what we
eat). Gần như, chúng ta đang bị đầu độc hàng ngày hàng giờ với dư lượng
thuốc trừ sâu, dư lượng các loại hóa chất trong rau củ quả; dư lượng
chất kháng sinh trong tôm, cá; dư lượng chất tăng trọng, chất tạo nạc
trong thịt. Ung thư tăng, béo phì tăng… như là một hệ quả tất yếu có thể
nhìn thấy được từ thực phẩm chúng ta ăn. Còn những hệ quả nào khác thế
nữa, mức độ nghiêm trọng tới đâu thì rất cần một nghiên cứu sâu và khoa
học…” – TS Nguyễn Sĩ Dũng.
Không gian tâm linh Hồ Gươm bị rung chấn NẾU BỊ KÌM KẸP BỞI 2 TUYẾN TÀU ĐIỆN NGẦM? Xem tin nguồn: http://ttxva.org/khong-gian-tam-linh-ho-g
Dự kiến đường đi của tuyến metro chạy qua hồ Gươm. Ga C9 sẽ nằm cạnh ngã ba Trần Nguyên Hãn – Đinh Tiên Hoàng. Ảnh: Google Maps.
TP – Ngày 2/4, UBND TP Hà Nội phê duyệt nhiệm vụ phát triển dự án “Phát triển đô thị gắn kết vận tải đô thị khối lượng lớn, tốc độ cao (UMRT)” với định hướng phát triển đô thị bám chặt nhà ga và hành lang các tuyến này…
TP – Ngày 2/4, UBND TP Hà Nội phê duyệt nhiệm vụ phát triển dự án “Phát triển đô thị gắn kết vận tải đô thị khối lượng lớn, tốc độ cao (UMRT)” với định hướng phát triển đô thị bám chặt nhà ga và hành lang các tuyến này…
Đại Gia & Nhà Từ Thiện-Huy Đức
“Tấm lòng” là từ vẫn được thường dùng, nhất là
những ngày Tết đến. Thật ấm áp khi tình người được khơi gợi. Nhưng, cũng
không khỏi chạnh lòng khi ngồi lật lại, thấy trên truyền hình và trên
vài tờ báo, có những hình ảnh về không ít phụ nữ, trẻ em, được nói là
“nghèo”, tay cầm những gói quà nhỏ bên cạnh những tên tuổi lớn của các
đại gia; có tấm hình chụp hàng chục “Bà mẹ Việt Nam anh hùng” ngồi xếp
hàng dài, trước mặt mỗi cụ là một thùng quà, những thùng quà dùng để
chụp hình ấy trị giá có khi chỉ có vài chục nghìn đồng bạc. Không chỉ
với “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”, ngay cả những người ở hoàn cảnh chờ đợi
cứu trợ từng đồng, thì việc để họ đỡ một đầu thùng quà, nhà từ thiện đỡ
một đầu, cũng không phải là một hình ảnh đẹp trên đài, trên báo.
Cô ơi, giả dối vẫn ngang nhiên ở trường…
Bức thư của em học sinh Phạm Thị Mẫn không chỉ là
những sự thật phũ phàng trong việc giảng dạy và học Văn, mà còn đưa ra
câu hỏi nhức nhối trong môi trường sư phạm.
Vì sao cần kiến nghị sửa đổi hiến pháp?
Thiếu vắng các cuộc thảo luận về Hiến pháp
Nỗ lực thảo luận Hiến pháp: Qua trường hợp Kiến nghị của sinh viên Luật
Ý nghĩa thực sự của các kiến nghị.
Mặc dù biết trang kỉ niệm xưa không liên quan đến Hiến pháp
Nhưng cũng rất mong các bạn góp ý xây dựng hiếp pháp cho Đất nước nhé.
Nỗ lực thảo luận Hiến pháp: Qua trường hợp Kiến nghị của sinh viên Luật
Ý nghĩa thực sự của các kiến nghị.
Mặc dù biết trang kỉ niệm xưa không liên quan đến Hiến pháp
Nhưng cũng rất mong các bạn góp ý xây dựng hiếp pháp cho Đất nước nhé.
Lễ hội đang bị các tham vọng chi phối
- Dù sao giới nghiên cứu, báo chí và công chúng vẫn tin tưởng ông là chuyên gia lễ hội.
- Tôi là nhà khoa học, nghiên cứu dân tộc học có nhiều mảng, lễ hội chỉ là một phần. Chuyên gia không có nghĩa là phải “chìm đắm” vào lễ hội, thở với từng lễ hội.
- Vâng, dù hào hứng hay không, nhịp sống của chúng ta vẫn chịu tác động của các lễ hội. Tính sơ sơ Việt Nam cũng có tới 8.000 lễ hội, chỉ riêng tháng đầu năm mà có tới vài chục lễ khai hội được tổ chức một cách rầm rộ. Việt Nam là nước nông nghiệp dân được coi là chăm lao động nhưng mật độ lễ hội thế này thì cũng là ham chơi. Ca dao có câu: “Tháng Giêng là tháng ăn chơi,/Tháng Hai cờ bạc/Tháng Ba hội hè”, thế là mất đứt 1 quý chơi rồi còn gì!
- Du Xuân, đi hội từ ngàn xưa là tập quán, mỹ tục đẹp. Lễ hội truyền thống đã có thời gian dài bị hạn chế, cấm đoán, nay bung ra. Đời sống khá hơn, người ta mới có điều kiện đi chơi, hội hè. Lễ hội xuất phát từ nhu cầu cộng đồng của nhân dân, nên ủng hộ duy trì những giá trị tốt đẹp của hội làng. Tiếc thay, các nhu cầu và tham vọng khác đã chi phối khiến một số lễ hội biến thành cơ hội kinh doanh và buôn thần bán thánh.
- Công nghiệp không khói - du lịch - là cách phát triển kinh tế nhanh nhất, thế nên mới có chuyện một số nơi bịa chế thêm sự tích, giai thoại để lôi kéo khách về lễ hội, di tích của vùng, tỉnh mình.
- Và thêm cả vấn nạn lợi dụng tâm linh nữa. Nhiều nơi vì lợi nhuận du lịch, phục vụ chính trị một cách thô thiển nhằm nâng cao thu nhập, nâng cấp vị thế của địa phương mà làm các sự kiện kiểu sân khấu hoá, khuếch trương lễ khai hội, mà làm rầm rộ hoành tráng, tốn kém về hình thức, thiếu độ sâu tâm thức.
- Hình như có cả tâm lý “đua chen” khi các lễ hội lớn phải mời bằng được lãnh đạo cấp cao của Nhà nước, Chính phủ về dự khai hội, qua đó cho tỉnh mình được chú ý và nổi tiếng. Nhiều nơi cũng cố tình tự phong các kỷ lục, danh hiệu…
- Tôi không ngại “đụng chạm” khi nói rằng một số nơi đã marketing khi sử dụng chức vụ, tiếng tăm của các vị lãnh đạo cấp cao nhằm tạo tâm lý cho mọi vùng đổ về lễ hội, chùa đền địa phương họ qua ảnh hưởng, uy tín của các vị ấy khiến cho sự kiện thành quan trọng. Giá trị đích thực ở sau những ồn ào, to tát ấy còn lại gì, mấy ai hiểu đúng bản chất lễ hội mình tham dự.
- Vậy bản chất lễ hội truyền thống là gì, thưa ông ?
- Các lễ hội dân gian xuất phát từ nhu cầu tâm linh mong muốn mùa màng phong đăng, bội thu, trâu bò gia cầm không dịch bệnh, xóm làng yên ổn, người dân được mạnh khoẻ, vượt qua mọi bệnh tật. Muốn thế, phải cầu các vị thành hoàng, thần linh của làng. Bản chất của lẽ hội là cầu mong sự tốt lành cho gia đình, quê hương mình, mưa thuận gió hòa. Tâm linh là linh hồn của các lễ hội. Hiện giờ, nhiều lẽ hội giảm mất tính thiêng mà đưa các trò chơi lấn át để hút khách. Điều đó đáng báo động cho những người quản lý lễ hội.
- Tôi là nhà khoa học, nghiên cứu dân tộc học có nhiều mảng, lễ hội chỉ là một phần. Chuyên gia không có nghĩa là phải “chìm đắm” vào lễ hội, thở với từng lễ hội.
- Vâng, dù hào hứng hay không, nhịp sống của chúng ta vẫn chịu tác động của các lễ hội. Tính sơ sơ Việt Nam cũng có tới 8.000 lễ hội, chỉ riêng tháng đầu năm mà có tới vài chục lễ khai hội được tổ chức một cách rầm rộ. Việt Nam là nước nông nghiệp dân được coi là chăm lao động nhưng mật độ lễ hội thế này thì cũng là ham chơi. Ca dao có câu: “Tháng Giêng là tháng ăn chơi,/Tháng Hai cờ bạc/Tháng Ba hội hè”, thế là mất đứt 1 quý chơi rồi còn gì!
- Du Xuân, đi hội từ ngàn xưa là tập quán, mỹ tục đẹp. Lễ hội truyền thống đã có thời gian dài bị hạn chế, cấm đoán, nay bung ra. Đời sống khá hơn, người ta mới có điều kiện đi chơi, hội hè. Lễ hội xuất phát từ nhu cầu cộng đồng của nhân dân, nên ủng hộ duy trì những giá trị tốt đẹp của hội làng. Tiếc thay, các nhu cầu và tham vọng khác đã chi phối khiến một số lễ hội biến thành cơ hội kinh doanh và buôn thần bán thánh.
- Công nghiệp không khói - du lịch - là cách phát triển kinh tế nhanh nhất, thế nên mới có chuyện một số nơi bịa chế thêm sự tích, giai thoại để lôi kéo khách về lễ hội, di tích của vùng, tỉnh mình.
- Và thêm cả vấn nạn lợi dụng tâm linh nữa. Nhiều nơi vì lợi nhuận du lịch, phục vụ chính trị một cách thô thiển nhằm nâng cao thu nhập, nâng cấp vị thế của địa phương mà làm các sự kiện kiểu sân khấu hoá, khuếch trương lễ khai hội, mà làm rầm rộ hoành tráng, tốn kém về hình thức, thiếu độ sâu tâm thức.
- Hình như có cả tâm lý “đua chen” khi các lễ hội lớn phải mời bằng được lãnh đạo cấp cao của Nhà nước, Chính phủ về dự khai hội, qua đó cho tỉnh mình được chú ý và nổi tiếng. Nhiều nơi cũng cố tình tự phong các kỷ lục, danh hiệu…
- Tôi không ngại “đụng chạm” khi nói rằng một số nơi đã marketing khi sử dụng chức vụ, tiếng tăm của các vị lãnh đạo cấp cao nhằm tạo tâm lý cho mọi vùng đổ về lễ hội, chùa đền địa phương họ qua ảnh hưởng, uy tín của các vị ấy khiến cho sự kiện thành quan trọng. Giá trị đích thực ở sau những ồn ào, to tát ấy còn lại gì, mấy ai hiểu đúng bản chất lễ hội mình tham dự.
- Vậy bản chất lễ hội truyền thống là gì, thưa ông ?
- Các lễ hội dân gian xuất phát từ nhu cầu tâm linh mong muốn mùa màng phong đăng, bội thu, trâu bò gia cầm không dịch bệnh, xóm làng yên ổn, người dân được mạnh khoẻ, vượt qua mọi bệnh tật. Muốn thế, phải cầu các vị thành hoàng, thần linh của làng. Bản chất của lẽ hội là cầu mong sự tốt lành cho gia đình, quê hương mình, mưa thuận gió hòa. Tâm linh là linh hồn của các lễ hội. Hiện giờ, nhiều lẽ hội giảm mất tính thiêng mà đưa các trò chơi lấn át để hút khách. Điều đó đáng báo động cho những người quản lý lễ hội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét